Tù nhân Đỗ thị Minh
Hạnh, người vừa được trả tự do trước thời hạn, chia sẻ đôi điều về thời gian
sống trong các nhà tù suốt hơn 4 năm qua.
Đỗ thị Minh Hạnh: Thưa quí thính giả, thực sự Hạnh bị giam
ở 6 trại chứ không phải 5 trại, có một trại trung chuyển nơi đó Hạnh ở 21 ngày
là Trại giam Long An.
Có hai điều mà Hạnh rất
nhớ, thứ nhất ở trại nào cũng rực lên tình yêu nước cháy bỏng của anh em cùng
chiến đấu với mình. Ấn tượng mà Minh Hạnh nhớ nhất là ở Trại giam Trà Vinh, ba
anh em ( Hạnh, Hùng và Chương) cùng khích lệ tinh thần cho nhau bằng ý chí kiên
cường, quật khởi nhất; theo Hạnh nghĩ là vô cùng tuyệt vời. Và song song đó
trải qua những trại giam mà Hạnh bị khủng bố tinh thần, bị đánh đập; họ sử dụng
những tù nhân khác để đánh đập, xúc phạm và nhốt Hạnh trong một cái xe để thấy
họ đối xử với Hạnh không phải như một con người.
Gia Minh: Ngoài tù nhân Mai thị Dung, Hạnh còn gặp những nữ tù nhân nào khác nữa?
Đỗ thị Minh Hạnh: Thực sự Hạnh cảm thấy vô cùng may mắn khi chuyển sang trại Xuân Lộc. Tuy bị đánh đập như thế, nhưng Hạnh luôn cảm thấy hạnh phúc vì gặp được những chị em tù nhân chính trị vô cùng quật cường, kiên cường là bà Dương thị Tròn, chị Mai thị Dung, chị Trần Thị Thúy và chị Tạ Phong Tần. Đó là những người mà Hạnh cảm thấy vô cùng tự hào
Hạnh bị khủng bố tinh thần, bị đánh đập; họ sử dụng những tù nhân khác để đánh đập, xúc phạm và nhốt Hạnh trong một cái xe để thấy họ đối xử với Hạnh không phải như một con người
Đỗ thị Minh Hạnh
Gia Minh: Tất cả bị giam chung và mọi người có thể chia sẻ, trao đổi quan điểm hay không?
Đỗ thị Minh Hạnh: Khi Hạnh nhập trại giam Xuân Lộc thì những tù chính trị đều bị giam riêng; họ không cho những tù chính trị khác tiếp xúc với Hạnh, cũng như không cho Hạnh đến bên cạnh những người đấu tranh chính trị. Tuy nhiên sau một trận bạo loạn tại Trại giam Xuân Lộc, họ sắp xếp và chuyển tất cả tù nhân chính trị vào một phòng và các tù nhân chính trị là độc lập. Sau khoảng thời gian chừng 2 tháng, họ chuyền các tù nhân chính trị sang một khu độc lập, tách biệt với các tù khác. Tại đó các tù nhân chính trị sinh hoạt với nhau và không biết thế giới bên ngoài như thế nào.
Gia Minh: Trong thời gian đó bị bệnh tật, vậy sức chịu đựng của một người phụ nữ như Hạnh ra sao?
Đỗ thị Minh Hạnh: Thật sự mà nói, trong tù không phải chỉ riêng Hạnh mà rất nhiều người bị bệnh tật, mà nguyên nhân thì có nhiều lắm. Nhưng bệnh tật đối với Hạnh chỉ là vấn đề nhỏ thôi. Hạnh xác định vấn đề đó không quan trọng bằng tinh thần của Hạnh. Cho nên mọi vấn đề như thế nào đi nữa cũng luôn luôn vượt qua.
Không chỉ riêng Hạnh, có những trường hợp bệnh tật nằm một chỗ không thể đi được. Nhưng ý chí của các chị, các anh rất kiên cường, quật cường. Điều đó tạo cho Hạnh một sức mạnh, động lực để Hạnh càng kiên cường hơn nữa khi phải đối diện với những trận tra tấn bằng vũ lực, tinh thần như vậy.
Gia Minh: Có những lần gia đình đi thăm về cho biết Hạnh có những lần chống lệnh buộc phải đi lao động, những lần đó thế nào?
Đỗ thị Minh Hạnh: Có những lần bị tra tấn vì chống đối, thực sự Hạnh rất nhã nhặn với họ. Trước khi xảy ra những vụ bạo lực đối với Hạnh, Hạnh đã xin được gặp ban để trình bày một cách trực tiếp, trên tinh thần thiện chí. Thế nhưng họ đã không gặp gỡ Hạnh, mà lại ép các chị em khác phải bị phơi nắng, bị hành hạ bạo lực. Họ sử dụng những điều đó khiến các chị em bức xúc và từ chỗ bức xúc đó dẫn đến những hành vi, hành động bạo lực của họ đối với Hạnh.
Có những lần bị tra tấn vì chống đối, thực sự Hạnh rất nhã nhặn với họ. Trước khi xảy ra những vụ bạo lực đối với Hạnh, Hạnh đã xin được gặp ban để trình bày một cách trực tiếp, trên tinh thần thiện chí. Thế nhưng họ đã không gặp gỡ Hạnh, mà lại ép các chị em khác phải bị phơi nắng, bị hành hạ bạo lực
Đỗ thị Minh Hạnh
Gia Minh: Nay ra tù, Hạnh thấy có những thay đổi gì so với trước khi bị bắt?Đỗ thị Minh Hạnh: Khi trở lại Hạnh thực sự thấy rất hứng khởi, vì Hạnh thấy
xã hội bắt đầu thay đổi, bắt đầu chuyển hướng một cách tích cực sau 4 năm, 4
tháng, 3 ngày bị ở trong chốn lao lý, nhà tù cộng sản.
Thực sự mà nói điều
hạnh phúc là những anh em, chiến hữu của Hạnh trước đây vẫn luôn luôn quật
cường. Thứ hai, càng ngày càng nhiều những anh em đứng lên đấu tranh cho quê
hương đất nước; đặc biệt là giới trẻ. Điều đó làm Hạnh vô cùng hạnh phúc. Giới
trẻ càng phát triển hơn là động lực khuyến khích, làm Hạnh càng tự tin, càng
vững mạnh bước tiếp con đường mà mình đã lựa chọn.
Gia Minh: Chắc chắn Hạnh phải dành thời gian để đi khám chữa bệnh,
rồi mới tiếp tục công việc?
Đỗ thị Minh Hạnh: Vâng, có lẽ trong thời gian sắp tới gia đình sẽ sắp xếp cho
Hạnh được đi khám để xem xét có bệnh hay không. Nếu không có bệnh thì thực sự
vô cùng vui mừng; còn nếu có bệnh phải kịp thời điều trị.
Gia Minh: Và Hạnh còn điều gì nói với thính giả đang nghe Hạnh nói
lúc này?
Đỗ thị Minh Hạnh: Thực sự hạnh rất hạnh phúc, cám ơn quí vị thính giả, tất cả
anh, chị, em, cô chú, bác gần xa, trong và ngoài nước, các cơ quan thông tin
ngôn luận, các cơ quan chính phủ các nước đã ưu ái giúp đỡ Hạnh trong thời gian
qua.
Tất nhiên trong thời
gian đầu về, Hạnh có nhiều thiếu sót, mong quí vị thông cảm cho.
Hạnh chỉ hy vọng rằng
công cuộc đấu tranh của tất cả anh em, chiến hữu, của người dân Việt Nam sẽ
phát triển luôn vững mạnh và trải rộng trên khắp đất nước Việt Nam để đất nước
Việt Nam sẽ có được chiếu sáng rực rỡ nhất. Đó là điều Hạnh luôn mơ ước, luôn
khát khao.
Gia Minh: Thay mặt quí thính giả của Đài Á Châu Tự Do. Cám ơn Hạnh đã
dành cho Đài cuộc nói chuyện này.
ĐỖ
THỊ MINH HẠNH, LIỀU THUỐC TINH THẦN CHO CUỘC ĐẤU TRANH CHO DÂN CHỦ
Tù nhân lương tâm Đỗ thị Minh Hạnh khi ra tù được nhiều người đang tham đấu
tranh cho dân chủ- nhân quyền tại Việt Nam đến thăm. Sau khi trở về những người
này bày tỏ lòng cảm phục và cho biết Đỗ thị Minh Hạnh tiếp thêm cảm hứng cho họ
trên con đường đã chọn đó.
Lo
cho tù nhân khác
Đỗ
thị Minh Hạnh là một trong số những tù nhân lương tâm nữ hiện nay ở Việt Nam
như Tạ Phong Tần, Hồ Bích Khương, Mai thị Dung, Trần Thị Thúy…
Trại
tù Thanh Xuân ở Hà Nội là nơi mà Đỗ thị Minh Hạnh bị giam chung cùng một nữ tù
chính trị khác là chị Mai Thị Dung, tín đồ Phật giáo Hòa Hảo theo phái chân
truyền bị kết án 11 năm tù giam vì không chịu khuất phục và nhận tội theo qui
chụp của cơ quan chức năng. Bà này bị những chứng bệnh gan, mật và tim nên sức
khỏe suy kiệt.
Đỗ
thị Minh Hạnh là người giúp đỡ cho bà này nhiều khi ở trong tù và dù được ra
khỏi trại, mối quan tâm lớn của Đỗ thị Minh Hạnh là người bạn tù lớn tuổi bệnh
tật như thế.
Ông
Võ Văn Bửu, chồng bà Mai Thị Dung cũng là một cựu tù nhân lương tâm đã mãn án
tù, cho biết việc Đỗ thị Minh Hạnh mời ông đến gặp để thông tin về bà vợ:
Minh
Hạnh trên đường về có yêu cầu bố nói tôi lên để gặp Minh Hạnh liền. Do đó tôi
đến nhà Minh Hạnh khoảng trước đó 3 tiếng đồng hồ. Qua hỏi thì Minh Hạnh cho
biết Dung lúc này rất yếu, huyết áp tụt còn 50,60,80; nhưng yêu cầu Trại đo
huyết áp để sử dụng thuốc thì Trại từ chối nói hai ngày mới kiểm tra một lần.
Họ lấy lý do phải làm sổ sách. Minh Hạnh nói là Dung bảo nếu không làm thì tiếp
tục tuyệt thực. Minh Hạnh ngăn nói rằng lúc này sức khỏe chị rất yếu nếu chị
tuyệt thực nữa sẽ xảy ra vấn đề. Chị chờ em về, và anh Bửu lên rồi gặp gỡ tính
gì thì tính. Minh Hạnh nói rất đau lòng, khi về mà bỏ chị Dung ở lại thì không
muốn, nhưng vì Minh Hạnh là một nhân chứng sống nên ra để đấu tranh cho chị Dung.
Minh Hạnh nói rất đau lòng, khi về mà bỏ chị
Dung ở lại thì không muốn, nhưng vì Minh Hạnh là một nhân chứng sống nên ra để
đấu tranh cho chị Dung.
Ông Võ Văn Bửu
Anh
Hoàng Văn Dũng, một thành viên của nhóm Con Đường Việt Nam, khi đến thăm Đỗ Thị
Minh Hạnh sau khi từ Trại giam về nhà cũng xác nhận mối quan tâm lớn nhất của
cô hiện nay:
Hạnh
đang rất lo cho chị Mai Thị Dung, tù nhân chính trị ở cùng khu với Hạnh. Em
nghĩ rằng thời gian tới Hạnh sẽ tập trung để lên tiếng cho chị Mai thị Dung.
Tinh
thần vững chắc
Đỗ
thị Minh Hạnh bị kêu án 7 năm tù giam trong phiên xử hồi tháng 10 năm 2010; sau
bốn năm chịu tù đày qua năm trại giam từ Trà Vinh, Long An, Bình Thuận, Đồng
Nai, đến Hà Nội, khi được ra khỏi tù sớm, tinh thần của cô được những người đến
thăm xác nhận là rất vững vàng.
Bạn
Nguyễn Nữ Phương Dung, sau khi gặp Đỗ thị Minh Hạnh, cho biết:
Từ
trước đến giờ khi đọc thông tin về chị Hạnh, em cũng ngưỡng mộ tinh thần đấu
tranh mạnh mẽ của thị rất lâu rồi; nhưng khi tận mắt đến gặp, trò chuyện, tiếp
xúc, nói chuyện với chị em lại càng ngưỡng mộ tinh thần đó hơn nữa.
Anh
Võ Văn Bửu, từng bị giam tù 7 năm, nhưng ông cũng bày tỏ lòng khâm phục đối với
tinh thần của một nữ tù trẻ tuổi như Đỗ thị Minh Hạnh:
Từ
trước đến giờ sau khi nghe Dung kể trong những lần thăm nuôi, tôi đã công nhận
Minh Hạnh là một con người rất kiên trì rồi. Nhưng thực chất hôm nay tôi là
người chứng kiến, và anh em tâm sự suốt một đêm đó, sau khi Minh Hạnh về. Khi
Minh Hạnh mới về thì chỉ có anh em, dòng họ trong gia đình thôi, lúc đó bạn bè
chưa tới. Minh Hạnh nói tối nay anh em mình thức, và em sẽ tâm sự với anh để
sáng mai anh về. Tâm sự thì thấy Minh Hạnh rất vững vàng, một con người đáng để
tôi phục. Dù Minh Hạnh ở tù 4 năm thôi, và trong giai đoạn 4 năm đó việc theo
dõi, nắm bắt tình hình bên ngoài không được rõ ràng mấy; nhưng tôi nghĩ trong
thời gian gần, Minh Hạnh sẽ hòa đồng sẽ tìm hiểu và trở thành một nhân vật giỏi
chứ không phải tầm thường. Khi nói chuyện, tôi thấy lập trường của Minh Hạnh
quá rõ ràng.
Hạnh có nói ‘ngày xưa’ Hạnh đi đấu tranh rất cô
đơn, và gần như không có những người trẻ như Hạnh...nhưng đến khi ra tù thì
thấy đa số giới trẻ lên tiếng, nên Hạnh cảm thấy không còn cô đơn nữa....Đó là
liều thuốc tinh thần cho Hạnh để cảm thấy rất vui mừng về những gì Hạnh làm trước
đi nay đã có kết quả.
anh Hoàng Văn Dũng
Một
người hiện đang dấn thân đấu tranh cho dân chủ- nhân quyền tại Việt Nam như anh
Hoàng Văn Dũng cũng có nhận xét về Đỗ thị Minh Hạnh qua cuộc gặp sau khi cô này
vừa mới từ Trại giam về nhà:
Khi
Hạnh ra, cô thấy mọi người ủng hộ và đến thăm, Hạnh rất mừng vì Hạnh có nói
‘ngày xưa’ Hạnh đi đấu tranh rất cô đơn, và gần như không có những người trẻ
như Hạnh, làm công việc tương tự. Hạnh chỉ gặp những người lớn tuổi và không có
giới trẻ; nhưng đến khi ra tù thì thấy đa số giới trẻ lên tiếng, nên Hạnh cảm
thấy không còn cô đơn nữa mà cảm giác con đường mình đi ‘ngày xưa’ rất đúng. Đó
là liều thuốc tinh thần cho Hạnh để cảm thấy rất vui mừng về những gì Hạnh làm
trước đi nay đã có kết quả.
Nguồn
cảm hứng
Về
phía những bạn trẻ như Nguyễn Nữ Phương Dung và Hoàng Văn Dũng hiện đang tham
gia đấu tranh cho dân chủ và quyền con người tại Việt Nam, thì Đỗ thị Minh
Hạnh, từng phải bị tù tội vì lên tiếng theo đúng lương tâm mách bảo, lại là
nguồn cảm hứng, động viên để họ tiếp tục con đường lâu nay.
Nguyễn
Nữ Phương Dung nói rõ:
Em
thấy những trở ngại em đang gặp phải rất nhỏ so với những gì mà chị Hạnh đã
trải qua. Em có một số tương đồng cũng như chị Hạnh. Ban đầu khi em tham gia
thì gia đình không ủng hộ cho em làm những việc này; chị Hạnh cũng vậy: chị
phải chọn cách ra đi để có thể bảo vệ được lý tưởng của mình vì sợ an ninh sách
nhiễu gia đình của mình. Chị nói lúc đó chị rất thương gia đình, nhưng vì đặt
tình yêu quê hương- đất nước lên đầu nên phải dứt áo ra đi và chị đã khóc rất
nhiều. Em thấy đồng cảm với chị và thấy khi chị làm như vậy rất mạnh mẽ và tạo
cho em rất nhiều cảm hứng, tiếp sức cho em để có thể đi trên con đường này.
Anh
Hoàng Văn Dũng cũng cho biết những điều mà bản thân anh học hỏi được từ một con
người như Đỗ thị Minh Hạnh:
Điều
đầu tiên mà tôi học được ở Đỗ thị Minh Hạnh là phải yêu nước một cách đúng đắn,
một cách trọn vẹn và phải biết có những gian khổ … và phải biết tuổi trẻ phải
có trách nhiệm đối với đất nước, phải biết hy sinh những quyền lợi cá nhân,
quyền lợi gia đình, những tình cảm riêng của cá nhân để đóng góp vào công cuộc
chung của đất nước.
Thực
ra chúng tôi đấu tranh công khai rồi, cảm giác mình mạnh mẽ,, nhưng khi gặp
Hạnh thì Hạnh lại truyền thêm mạnh mẽ cho mình.
Việc
Đỗ thị Minh Hạnh được trả tự do làm nhiều người đang lo lắng đến vận mệnh đất
nước vui mừng như tiến sĩ Phạm Chí Dũng từ Sài Gòn viết ‘phía trước không phải
chỉ là tự do cho chỉ riêng cô mà một chân trời mới đang hé rạng cho các tổ chức
xã hội dân sự ở đất nước đầy cam go này, nơi mà mới đây 16 tổ chức dân sự đã
tiếp bước Hạnh để ra một tuyên bố về sự cần kíp xây dựng tổ chức công đoàn độc
lập cho 5 triệu công nhân Việt Nam’.
No comments:
Post a Comment