Lời Tác Giả: Ngày 2/6/2013 vừa qua, hàng trăm người yêu nước ở Hà Nội đã xuống đường biểu tình chống nhà cầm quyền Bắc Kinh đang xâm phạm trắng trợn Biển Đông của Việt Nam, đã tuyên bố lập thành phố Tam Sa bất hợp pháp trên các quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của ta và đơn phương ra lệnh cấm ngư dân ta đánh cá trên vùng biển của chúng ta. Những ngày gần đây, chúng còn trắng trợn đâm chìm các tàu cá của ngư dân Việt Nam. Cuộc biểu tình hôm 2/6/2013 cũng đã diễn ra giống như cuộc biểu tình ngày 5/6 /2011, đã bị công an Việt Nam đàn áp, đánh đập dã man và bắt đi hàng chục người.
Với Luật Biển Việt Nam đã được Quốc Hội nước CHXHCN VN thông qua ngày 21/6/2012 thừa nhận hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam và với kết quả cuộc Đối Thoại Shangri-La, Singapore mà thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng của Việt Nam đã đọc diễn văn khai mạc, tôi hi vọng trong tương lai những cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lược như trên sẽ không còn bị đàn áp nữa. Nhà nước phải xem đó là sức mạnh tổng hợp của dân tộc trong cuộc đấu tranh giành lại Biển Đảo thiêng liêng cho Tổ Quốc!
Ôi Việt Nam! Việt Nam! Tổ Quốc hay là chết!
(Kính tặng các biểu tình viên ngày 5/6/2011 và 2/6/2013)
Họ là ai giữa tháng 6 ngày 5
Và vào sáng ngày 2 tháng 6?
Họ không phải là sinh viên
Cũng không là thầy giáo
Không phải là nhà văn
Cũng không là nhà báo
Không là dân thường
Cũng không người hành đạo...
Họ là những Thiên Thần
Từ xứ sở Thần Tiên
Ghé qua Việt Nam
Vào tháng 6 bình yên
Để thức tỉnh
Các con dân Nước Việt!
Một thảm hoạ đang cận kề
Mà nhiều người chưa được biết
“Thảm hoạ biển người từ Bắc kinh”
Đang chầu chực tràn sang!
Thảm hoạ gây nên bởi
Bè lũ bá quyền TQ từng nuôi mộng xâm lăng
Mồm rao giảng học thuyết Đại Đồng
Mà chân lại xéo dày lên chủ quyền nước khác
Trong quá khứ đã chồng chất tội ác
Và hôm nay xâm lược hiện nguyên hình!
Kẻ nào đã đón chúng vào nước ta ư?
Rồi lịch sử sẽ công minh phán xét!
Ai đã bắt các Thiên Thần đó ư?
Rồi lịch sử sẽ ghi danh khắc biết!
Các Thiên Thần hôm nay đã trở lại đời thường
Người vào tạm trong tù ngồi sáng tác văn chương
Người trở lại cơ quan, về giảng đường đại học
Người cơm áo mưu sinh trở về đời khó nhọc...
Nhưng những thông điệp do các Thiên Thần
Từ các cuộc biểu tình mang đến cho chúng ta
Đã được lịch sử từ hàng ngàn năm trước viết nên
Nhưng không hiểu vì sao “lũ đầy tớ” cố tình quên?
Tổ Quốc mình chưa bao giờ có được phút bình yên
Kể từ sau cả một ngàn năm Bắc Thuộc!
Có lẽ vì đất nước chúng ta tuy có thừa anh hùng
Nhưng cũng không thiếu bọn buôn dân bán nước
Vì lợi quyền riêng mà rước giặc vào nhà!
Đau đớn thay những người lính VNCH mất xác ngoài đảo xa
Ba má không ai chăm nom, con cái không người nuôi dưỡng
Kể từ ngày 19 tháng 1 năm 1974, khi các anh ngã xuống[1]
Trước họng súng giặc Tàu sang cưỡng chiếm Hoàng Sa!
Ôi thật thương tâm người Thiếu Úy đảo Gạc Ma!
Khi mộ anh được chuyển về quê Quảng Phúc[2]
Thì danh hiệu Anh Hùng không biết có kẻ nào cướp mất
Để lại người vợ trẻ chân quê bao tủi nhục xót xa!
Ôi Việt Nam! Việt Nam! Tổ Quốc hay là chết!
Cờ đỏ rợp trời giữa những tháng 6 hờn căm
Biển Đông, Hoàng-Trường Sa sẽ đời đời bất diệt!
Vĩnh viễn thuộc về dải đất hình chứ S của Việt Nam!
Rồi sẽ tới buổi bình minh trở về trên Tổ Quốc
Xin mời những Thiên Thần ra biển đảo tham quan
Rồi sẽ tới ngày chính Biển Đông dìm xác giặc
Để cả dân tộc Việt Nam ca điệp khúc khải hoàn!
Rồi sẽ tới ngày bè lũ đầy tớ tay sai của Trung cộng
Sẽ bị chính nhân dân Việt Nam đuổi ra khỏi Việt Nam
Sang đoàn tụ với tổ phụ Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống
Để Đất Tổ của các Vua Hùng mãi chói lòa
Lịch Sử Bốn Ngàn Năm!
Hà Nội, 4/6/2012-2013
TS Đặng Huy Văn
[1]- Ngày 19/1/1974, bọn bành trướng bá quyền Bắc Kinh đã cưỡng chiếm Quần Đảo Hoàng Sa của Việt Nam từ quân lực VNCH. Trong trận Hải Chiến Hoàng Sa đó, đã có 74 người lính VNCH anh dũng hi sinh.
[2]- Thiếu Úy Trần Văn Phương hy sinh ở đảo Gạc Ma thuộc QĐ Trường Sa ngày 14/3/1988 khi đang cầm súng chống lại giặc Tàu xâm lược. Tại nghĩa trang Liệt Sĩ xã Quảng Phúc, huyện Quảng Trạch, Quảng Bình cho đến ngày 15/4/2012, bia mộ của anh vẫn không được khắc vào danh hiệu Anh Hùng LLVTND mà nhà nước đã truy tặng anh vào năm 1989. Do bị áp lực đấu tranh từ nhiều phía, mãi đến cuối thang 4/2012, chính quyền địa phương Quảng Bình mới làm lại bia mộ cho Anh Hùng Liệt Sĩ Trần Văn Phương. Vợ của anh Phương do ở quê khổ quá nên nay đã phải vào Sài Gòn mưu sinh.
No comments:
Post a Comment